sáng
nay đọc được bài này, long
hoan hỷ lạ. Nếu càng ngày càng nhiều mô hình tu dưỡng như thế này dành cho thanh
thiếu nhi, thì lo gì không có những thế hệ trẻ nhân nghĩa, trí tuệ đủ đầy.
…
“Tu ở Thiền viện Trúc Lâm, các con ăn cơm chay, mặc quần áo thâm rộng thùng
thình, ở trên "khu tập thể", được các thầy hướng dẫn đầy đủ những công việc mà
trẻ em nông thôn thường xuyên làm như tự gấp chăn màn, quét nhà, nhổ cỏ, tập nấu
cơm bằng bếp củi (dẫu ở đó có nồi cơm điện!), tự giặt quần áo (ở nhà các con
chưa bao giờ biết giặt quần áo), bữa đến xếp hàng ngay ngắn, áo tu hành chỉnh
tề, bưng bát đĩa của mình xuống núi ăn cơm trong nhà ăn tập thể.
Các
con tự xúc khẩu phần ăn cho mình, ra bàn ngồi nghe các thiền sư giảng đạo lý và
kinh Phật, rồi lặng lẽ ăn, thưa gửi kính cẩn. Cơm xong, lại nghe giáo huấn, rồi
các con tự đi rửa bát (kể cả thầy trụ trì Thiền viện cũng tự rửa bát cho mình),
rồi lại xếp hàng trở về khu vực sinh sống của mình. Hằng ngày, 2 bận đi xuống
khu "Giáo đường" nghe giảng kinh Phật, rồi ngồi thiền.
Thậm
chí, 3h30 phút sáng hằng ngày, sau ba tiếng chuông thiêng là giờ "thức chúng"
(ngủ dậy), các cháu cùng các vị thiền sư ngồi thiền trong ánh điện lờ mờ, dưới
sự giám sát của các vị tu hành nghiêm khắc nhất. Tuyệt đối không có chuyện vào
mạng Internet, không xem tivi, không gọi điện thoại về nhà hay kêu ca kể khổ với
ai. Các thầy ở đây nghiêm khắc nhưng rất thương yêu con trẻ….”
Thích
thích thích ..........
Không có nhận xét nào