Con gái độ này thích làm thơ. Đặc biệt cái là thơ đọc chả
vần gì, ví dụ:
“Tôi 11 tuổi, và tôi ngủ với gấu bông
eo ơi, bọn cùng lớp tôi nghĩ,
lớp mình có một đứa nhi đồng thối tai
và rồi chúng nó trêu chọc tôi “
còn vài bài nữa, tất nhiên cũng dạng tìm mãi không thấy
vần, nhưng vẫn được gọi là thơ.
Hôm rồi hai mẹ con đi thư viện, mẹ nhòm thấy cái poster
có bài thơ, chỉ cho con xem. Con xem xong tự dưng bảo: “mẹ ơi, thơ con làm không
có vần mẹ nhỉ, nhưng mẹ biết đấy, con mà làm thơ có vần thì câu đầu kể về mẹ,
câu cuối có khi về … con chó, vì cái nọ vần sang cái kia mà” …
Và đấy là lý do tại sao thơ con không có vần ! hí hí
....
Không có nhận xét nào